Cô gái kỳ lạ!
Ở vùng núi non hùng vĩ của Hòa Bình, có một cô gái tên là Mai sống trong một ngôi làng nhỏ nằm ẩn mình giữa những cánh rừng già xanh thẳm. Mai có mái tóc dài đen óng, cùng đôi mắt xanh biếc tựa màu nước hồ sâu và nụ cười rạng rỡ như ánh nắng ban mai. Tuy nhiên, điều khiến cô trở nên đặc biệt là khả năng kỳ diệu là cô có thể giao tiếp với thiên nhiên.
Từ khi còn bé Mai đã có khả năng nghe và hiểu được ngôn ngữ của cây cối, hoa lá và các loài động vật. Cô có thể nghe thấy tiếng rì rầm của lá cây trong gió, tiếng hót líu lo của những chú chim và cả tiếng thở nhè nhẹ của mặt đất dưới chân mình. Ban đầu, người trong làng cảm thấy sợ hãi và xa lánh cô, họ cho rằng cô có phép thuật kỳ lạ và nguy hiểm.
Nhưng Mai không bao giờ để những lời đàm tiếu đó làm mất đi nụ cười trên môi. Cô dành nhiều thời gian hơn để trò chuyện với thiên nhiên, học cách yêu thương và bảo vệ những gì quý giá nhất của ngôi làng mình. Ngày qua ngày, cô trở thành một phần không thể thiếu của rừng núi Hòa Bình.
Một ngày vào mùa mưa có một trận lụt lớn bất ngờ ập đến sau những trận mưa dai dẳng, gây ra bao khó khăn và thiệt hại cho người dân Hòa Bình. Nước từ các con sông tràn bờ, cuốn trôi nhà cửa, ruộng vườn và làm ngập cả những cánh đồng xanh tốt. Người dân hoảng loạn và tuyệt vọng, không biết phải làm sao để cứu vãn tình hình. Trong lúc hỗn loạn đó, Mai quyết định nhờ đến sự trợ giúp của thiên nhiên.
Cô đi sâu vào rừng già, nơi mà không ai trong làng dám đặt chân đến và bắt đầu cầu nguyện. Mai đặt tay lên một cây cổ thụ lớn, nhắm mắt lại và lắng nghe những lời thì thầm của rừng. Rừng già nói với cô rằng có một con đê tự nhiên nằm cách làng không xa, nhưng đã bị lãng quên từ lâu. Nếu người dân cùng nhau khơi thông và sửa chữa thì con đê sẽ ngăn được nước lũ và bảo vệ ngôi làng.
Mai lập tức quay trở lại làng và kể cho mọi người nghe về con đê. Ban đầu không ai tin cô. Nhưng khi thấy sự quyết tâm và ánh mắt chân thành của Mai, họ quyết định đi theo cô. Dưới sự hướng dẫn của Mai, người dân tìm thấy con đê đã bị bùn đất và cây cỏ che phủ. Họ bắt đầu làm việc không ngừng nghỉ, khơi thông và sửa chữa con đê dưới sự hướng dẫn của Mai và những lời khuyên từ thiên nhiên.
Công việc không hề dễ dàng, nhưng với sự đoàn kết và lòng quyết tâm, chẳng bao lâu con đê hoàn thành và bắt đầu ngăn được dòng nước lũ. Nước rút dần và ngôi làng được cứu khỏi thảm hoạ. Người dân làng bắt đầu thay đổi cách nhìn về Mai. Họ nhận ra rằng cô không phải là một cô gái kỳ lạ đáng sợ, mà là một người có khả năng đặc biệt, một người bạn của thiên nhiên, người đã cứu cả ngôi làng.
Những ngày sau đó, ngôi làng trở nên yên bình và trù phú hơn. Mai tiếp tục sống trong làng, luôn sẵn lòng giúp đỡ mọi người và bảo vệ thiên nhiên. Cô trở thành biểu tượng của lòng dũng cảm và sự đoàn kết. Người dân yêu thương và tôn trọng cô hơn bao giờ hết, họ coi cô như một người hùng của ngôi làng.
Câu chuyện về cô gái kỳ lạ nhưng tốt bụng mãi mãi được người dân Hòa Bình kể lại cho mọi người nghe và câu chuyện về cô gái kỳ lạ như Mai đã được lan truyền đến khắp nơi. Tất cả những người dân ở đó coi cô như một biểu tượng của sự đoàn kết, lòng yêu thiên nhiên và sức mạnh của lòng tin. Mai không chỉ là một phần của thiên nhiên, mà cô còn là trái tim và linh hồn của ngôi làng nhỏ bé giữa rừng núi Hòa Bình.
Nhận xét